Theo tờ xo so đưa tin Trong cơn điên loạn, người mẹ nuôi vô cảm ấy cầm chiếc gậy to bằng cổ tay, giáng thẳng xuống bàn chân con cô bé bị gãy xương. Dù thế, bé vẫn phải đi chăn bò, nấu cám, dọn chuồng gà…  

Nằm trên địa bàn thành phố Thái Nguyên nhưng để đến được nhà bà Nguyễn Thị Thanh Hồng, người đàn bà được mọi người gọi là “mẹ mìn” tại tổ 14, phường Cam Giá, Tp. Thái Nguyên, chúng tôi phải trải qua những con đường đầy dãy ổ voi uốn quanh những thửa ruộng lúa đang thời kỳ con gái.

Ẩn sâu trong con ngõ nhỏ, căn nhà hiện ra như một ngôi biệt thự khang trang lộng lẫy. Người đàn ông chúng tôi hỏi chưa kịp chỉ nhà bà Hồng thì anh nhanh tay nhắc lớn tiếng khi thấy bà Hồng đang đứng trong sân: “Chị Hồng kia kìa… Nói đoạn tay anh chỉ sang người đàn bà mặc áo tím đang đứng bên kia cổng”. Xem thêm xo so mien bac hôm nay tại đây

Người này cũng cho rằng, nơi đây đang khá xôn xao với việc người đàn bà tên Hồng kia đánh đập dã man người con nuôi tên Ngân.

1
Dù nhà cao cửa rộng nhưng vợ chồng bà Hồng vẫn không có được một mụn con. Ảnh: Cù Hiền

Vừa kịp cất lời chào, những tưởng bà sẽ mở cổng đón tiếp chúng tôi, nhưng không ngờ bà khóa cổng lại và đi vào nhà, tay mở chuồng chó. Đáp lại tiếng gọi của chúng tôi chỉ là tiếng sủa inh tai của đàn chó dữ trước sân nhà. Bên cạnh đó là kết qua kqxsmn tại đây.

“Người đàn bà quái đản”

Là lời nhận xét của những người hàng xóm xung quanh khi nói về bà Hồng. Khi hỏi đến đứa nhỏ bị mẹ bạo hành đang phải nằm viện thì ai cũng vô cùng bức xúc. “Ôi, nó đánh con bé Ng. đến tím tái mặt mày, toàn thân bầm dập. Tôi chưa thấy người đàn bà nào ác độc như bà ta”, lời nhận định của một phụ nữ ở xóm bên khi nghe tin vụ việc.

2

Trao đổi với PV, chị T., người sống gần nhà bà Hồng cũng rơi nước mắt khi nghĩ lại cách ứng xử của bà Hồng với con nuôi.

Theo như chị T. kể lại, vợ chồng bà Hồng và ông Minh không có con. Vì vậy, 2 năm trước họ đã lên khu Định Hóa, Thái Nguyên xin 1 đứa trẻ về nuôi và coi nó như con.  Các bạn qua tâm xo so thua thien hue xem chi tiết tại đây.

Con bé được nhập hộ khẩu vào gia đình nhà ông Minh và mang tên Mạch Thu Ng.. Khi ấy, bé Ng. đã 6 tuổi. Về đây, bé đi học và tiếp thu rất nhanh.

Khi ở nhà bố mẹ nuôi được một thời gian, bà Hồng đi xem bói, nghe bà bói phán rằng tuổi của bé Ng. không hợp với tuổi của vợ chồng bà. Nếu để bé sống cùng thì làm ăn sẽ không gặp may mắn.

Kể từ ngày đó, bà không còn yêu thương bé Ng. nữa. Ngày ngày, bà bắt Ng. làm tất cả mọi việc lớn nhỏ. Từ chăn bò, nấu cơm, quét nhà đến cả dọn chuồng gà, chuồng lợn… không từ một việc gì. Nếu con bé làm không tốt thì bà Hồng sẽ đánh đập không thương tiếc. Bà cũng không cho Ng. đến trường.

Chị T. nói: “Có lần tôi thấy bà Hồng cứ huỳnh huỵch trong bếp, tôi tưởng bà ấy đập phá đồ gì, nhưng tiếng bé Ng. khóc to quá, tôi gọi bà Hồng xem chuyện gì xảy ra. Ai ngờ bà Hồng đang đánh đập con bé. Tay bà ta còn túm tóc con bé vật vào tường, miệng la hét xúc phạm rằng đừng có xía vào việc bà ta dạy con. Con tao, tao có quyền dạy bảo…”.

Chồng bà Hồng, ông Minh là người hiền lành, không dám cãi lời vợ. Dù rất thương bé Ng., nhưng ông cũng không làm gì được. Vì vậy, một lần bà Hồng đã mang bé Ng. đi trả lại nhưng vì thương bé đói khổ nên ông Minh lại lên đón bé về.

Cũng theo người hàng xóm này, sáu tháng trước, bà Hồng đã đi xin thêm một bé trai kháu khỉnh về nuôi. Kể từ đó, bà đối xử với bé Ng. ngày một tệ bạc hơn. Những trận đánh bầm dập tần suất ngày một nhiều. Hai ống chân của bé đã bị tím bầm vì đòn.

Cao trào của những trận đòn là khi bà Hồng phát hiện ra bé Ng. lấy trộm 10 ngàn đồng đi mua xôi do quá đói. Ngày 02/4, sau khi phát hiện ra tiền bị mất, bà Hồng đã dùng một chiếc gậy dựng ở xó bếp giáng thẳng một đầu gậy xuống mu bàn chân bé trong cơn cuồng nộ.

Con bé khóc ngất đi trong sợ hãi và đau đớn nhưng vẫn phải tiếp tục công việc của mình dù xương ngón áp út của bàn chân phải đã bị gãy.

“Suốt từ ngày 2-6/4, ngón chân Ng. bị sưng tấy, đau đớn nhưng cả hai vợ chồng bà Hồng bôi thuốc hay có một động thái gì. Mãi cho đến khi thấy cô bé tập tễnh dắt bò đi chăn, một người hỏi chuyện và thấy thương bé quá nên đưa bé đi cấp cứu ở bệnh viện Gang Thép”, chị T. nghĩ lại.

Con nuôi vạch trần tội ác ghê tởm của người mẹ nuôi độc ác

Nằm trong viện với một bàn chân bị băng bó, bé Ng. vẫn thường hốt hoảng khi nhìn thấy bà Hồng đến gần mình. Tâm sự với chúng tôi, cô bé kể: “Mẹ Hồng không cho con ăn cơm. Đi chăn bò thì trưa không được về, lúc nào con cũng đói…”, bé Ng. khẽ giọng lí nhí kể lại.

Cô bé thủ thỉ: “Mẹ nuôi cầm que to thế này này, cô bé chỉ vào cổ chân mình và thảng thốt. Nếu con làm không sạch, mẹ sẽ đánh con, đau lắm. Ai cho gì? Nếu con ăn mà mẹ biết thì con cũng bị đánh”, cô bé hồn nhiên với đôi mắt trong veo kể lại.

Nếu làm việc gì không vừa ý mẹ nuôi thì bà ta sẵn sàng hành hạ cô bé bằng mọi cách. Lần thì bằng que quấy cám, que cời bếp hoặc nếu không thì cứ nắm đấm bà thụi vào đầu, vào bất kỳ nơi nào trên cơ thể con bé mới chỉ 8 tuổi.

3
Bác sỹ Khôi, người trực tiếp điều trị và thăm khám cho Ng. suốt thời gian qua. Ảnh: Cù Hiền

Cô Bích, người cùng phòng điều trị tại viện với bé Ng. kể lại: “Ngày mới nhập viện, khắp hai bên bả vai, lưng và hai chân bé vẫn còn bầm tím. Con bé thường giật mình trong đêm và khóc thét trong lo lắng, sợ hãi. Cả căn phòng ai cũng quý cháu vì con bé nhanh nhảu và mồm mép rất lễ phép, lại biết nghe lời”.

Ng. e dè muốn trở về nhà mẹ đẻ sau những gì đã trải qua: “Con muốn về với mẹ đẻ của con…”, đôi mắt đang buồn rười rượi trìu xuống bỗng sáng lóe lên khi nhắc đến mẹ đẻ.

Sẽ giám định thương tật và có biện pháp xử lý nghiêm

Trực tiếp điều trị cho bé Ng. tại khoa Ngoại Chấn thương bệnh viện Gang Thép là bác sỹ Tô Hữu Khôi. Bác sỹ Khôi cho biết: “Vào lúc 17giờ 30 ngày 7/4 bé Ng. được một người đưa vào cấp cứu với tình trạng hoảng loạn. Sau khi thăm khám chúng tôi được biết bé đau đầu, đau ngực, cơ thể xuất hiện nhiều vết bầm tím.

Tại bàn chân bên phải bị gãy một xương đốt bàn thứ 5. Hiện tại, sức khỏe của bé đang dần ổn định, tuy nhiên trấn thương ở chân vẫn chưa bình phục mà cần phải bó bột thêm một thời gian nữa.

"Xin lưu ý, các thông tin được cung cấp đã được tổng hợp và phân tích từ nhiều nguồn khác nhau, và chỉ nên được coi là tài liệu tham khảo."